Sau khi khởi nghĩa Mai Thúc Loan thất bại (722), bọn quan quân nhà Đường càng ra sức bóc lột nhân dân ta thậm tệ. Năm 766, người Côn Lôn ở bán đảo Mã Lai, người Chà Và ở đảo Giava đem quân đánh nhà Đường ở phía Nam. Quân lính ở Tống Bình nổi dậy chống bọn đô hộ Trương Bá Nghi. Phùng Hưng – Khởi Nghĩa Phùng Hưng nhân cơ hội đó đã kêu gọi nhân dân đứng dậy khởi nghĩa chống lại nhà Đường.
Theo lời cha dạy: Dấy nghĩa không thể không có quân đội, Phùng Hưng đã lệnh cho các gia nhân bí mật rèn luyện võ nghệ. Nghe tin Phùng Hưng khởi nghĩa, nhân dân, từ nhiều nơi kéo về Đường Lâm tụ nghĩa. Những người tụ nghĩa dưới cờ Phùng Hưng đầy hy vọng có thể thoát khỏi ách áp bức, thuế khoá nặng nề của quân đô hộ. Họ quyết tâm, chung sức đánh giặc. Nghĩa quân lớn mạnh nhanh chóng, đã đánh chiếm và làm chủ cả vùng rộng lớn. Nghĩa quân tôn Phùng Hưng là Đô Quân, Phùng Hải là Đô Bảo và Phùng Dĩnh là Đô Tổng.
Cuộc chiến đấu của nghĩa quân với quan quân đô hộ nhà Đường kéo dài 15 năm nhưng không phân thắng bại, An Nam đô hộ nhà Đường nhiều lần đem quân đàn áp nhưng không sao đè bẹp nổi. Quân giặc điên đầu, mất ăn, mất ngủ. Qua chiến đấu, nghĩa quân ngày càng được tôi luyện, khí thế ngày càng hăng.
Để chiến thắng kẻ thù, Phùng Hưng đã tích cực củng cố lực lượng, chăm lo rèn luyện quân sĩ, định phép binh động, tĩnh, tiến, lui. Đội ngũ nghĩa quân tiền, tả, hậu, hữu cũng được phân chia rành rọt. Đặc biệt, Phùng Hưng đã xây dựng được một đội chỉ huy tài trí, đủ khả năng hoàn thành nhiệm vụ.
Năm 791, khi lực lượng nghĩa quân đã lớn mạnh, Phùng Hưng quyết định điều binh đánh phủ Tống Bình – cơ quan đầu não của chính quyền đô hộ. Nghĩa quân mai phục ở phía tây và phía Bắc, đội quân tiên phong được lệnh tấn công thẳng vào thành. An Nam đô hộ phủ Cao Chính Bình chủ quan, khinh địch, cho rằng nghĩa quân tuy đông nhưng chưa có kinh nghiệm đánh thành. Y đã hạ lệnh mở cửa thành lần lượt giao chiến, hòng bẻ gãy từng cánh quân của Phùng Hưng.
Biết được âm mưu nham hiểm đó, Phùng Hưng đã thay đổi cách đánh buộc địch phải phân tán lực lượng, đánh theo cách đánh của ta. Với ưu thế về lực lượng, nghĩa quân đã hoàn toàn làm chủ thế trận. Thừa thắng, nghĩa quân vây chặt thành. Quan quân nhà Đường phải đối phó trong trạng thái hốt hoảng. Bị vây hãm trong thành nhiều ngày, do quá căng thẳng và hoảng loạn, Cao Chính Bình đã chết trong thành. Phùng Hưng nghe tin liền dẫn toàn quân ào ạt tấn công và chiếm thành Tống Bình. Quan quân nhà Đường phần bị giết, phần bỏ chạy về nước. Cuộc khởi nghĩa Phùng Hưng lãnh đạo đã giành thắng lợi.